Nếu như trước đây, nhắc đến Việt Nam, người ta sẽ nghĩ ngay đến những hình ảnh mang đậm giá trị văn hóa như lũy tre làng, cánh đồng lúa, hay thậm chí là hình ảnh xe cộ tấp nập khi tham gia giao thông, thì nay, từ điển văn hóa Việt Nam sẽ ghi nhận thêm “chiếc ghế nhựa”.
Ghế nhựa vốn đã là vật dụng trong các gia đình từ nhiều năm nay, không phải xuất hiện để mà tạo trào lưu, xu hướng. Vốn dĩ nó trở thành hình ảnh liên tưởng trực tiếp bởi chưa bao giờ chúng ta được chứng kiến sự xuất hiện nhiều và dày đặc của chúng đến thế.
Có thể chưa một sách báo, công trình nghiên cứu nào đề cập đến nhưng thực tế, ghế nhựa vẫn gợi lên một nét sinh hoạt văn hóa nổi bật của người Việt, là ấn tượng khó quên cho mỗi du khách. Chúng là những thứ rất nhỏ, tưởng chừng như hiển nhiên nhưng chắc chắn, cũng chính vì sự hiển nhiên ấy mà chúng trở thành một phần thật quan trọng ở nơi chúng ta sinh ra và lớn lên.
Tạm gác lại những khoảnh khắc của mùa thu Hà Nội, cơn mưa rả rích Sai Gòn, hãy ngắm nhìn những hàng quán dưới tán cây xanh lộng gió, những xe hàng rong nép mình nghỉ ngơi, những khu chung cư cũ lất phất phủ rêu, sẽ thấy một màu rực rỡ của những chiếc ghế nhựa.
Ghế nhựa thì cũng có ghế cao, ghế thấp, ghế lùn tịt. Ghế nhựa cũng có đủ màu sắc, nhưng cũng có những cái nghèo nàn đã bạc phếch màu thời gian. Ấy thế nhưng, nếu nói thứ gì sống dai nhất và ít thay hình đổi dạng nhất trong cả chục năm đất nước phát triển thì đó chính là ghế nhựa. Chắc trên đời, chẳng có cái xứ nào dùng nhiều ghế nhựa như Việt Nam.
Ghế nhựa gắn với những câu chuyện vào mỗi buổi chiều của các cụ trong khu xóm, là giây phút nghỉ ngơi của các bác xe ôm khi nhâm nhi cốc trà đá, là nơi buôn bán của các chị gánh hàng rong. Ta thấy được văn hoá thích ăn uống vỉa hè, lê la nhâm nhi ly nước trong cái nắng hanh hao miền nhiệt đới, thấy được những buổi trưa tĩnh lặng trong sân khu tập thể, thấy được lối sống, thấy tuổi thơ của chính mình. Chiếc ghế nhựa ẩn sâu trong đó những lát cắt bình dị của đời sống người Việt.
Bàn về chiếc ghế nhựa, con người ta vừa thấy chút thân thuộc, bình dị, vừa pha chút dí dỏm hài hước khi cứ mãi băn khoăn tìm lời giải thích về chiếc lỗ tròn ghế nhựa. Vậy đấy, chiếc ghế nhựa rất đời nhưng đôi khi lại nghệ thuật đến lạ.
Xem thêm: